Photo by Alice Dietrich on Unsplash
Đi vẽ tranh, tại sao không?
Today i learn #10: Một ngày trải nghiệm đi vẽ tranh
Yo, bro!
Xuất phát từ Gia Lâm, đích đến là Công viên Thống Nhất. Phải mất 40 phút giữa cái nắng gắt của buổi chiều chủ nhật tôi mới đến địa điểm đã hẹn trước. Đập vào mắt tôi là không gian của một quán coffee cũ, với cách bày trí khá đơn giản - nếu không muốn nói là bình thường của mọi sự bình thường.
Order một ly đồ uống, sau đó leo lên tầng ba (địa điểm hẹn vẽ tranh) ngay. Khá thích thú với cái nhìn tiếp theo là một tầng dành riêng cho việc vẽ tranh. Có rất nhiều hoạ sĩ (không biết vẽ) ở đây, từ các bé học cấp một, tôi, và các chị lớn tuổi hơn tôi nữa.
Với kinh nghiệm chưa bao giờ cầm cọ vẽ
của tôi, thì tôi đã được bạn dạy vẽ mang cho vài cây cọ vẽ, một cốc nước - để rửa màu (tôi cũng không rõ thuật ngữ nữa), một bảng màu để pha với nhau 😂😂
Bắt đầu với pha màu cơ bản, vài chấm đơn giản (thực ra không đơn giản đâu), chúng ta đã có mây.
Nghỉ chút nữa, với vài nét đơn giản nữa, chúng ta đã có bức tranh gần hoàn thiện
Đấy, các bạn cứ bảo vẽ là khó, chứ tôi thấy dễ lắm, cứ làm theo như ảnh là được thôi. 😎
Một trải nghiệm khá thú vị, tuy rằng tôi vẫn thích đặt ngón tay của mình lên chiếc bàn phím của máy tính hơn là cầm cọ vẽ. Nhưng, đôi khi chúng ta phải thử, để biết rằng chúng ta không thích nó thật 😭😭.
Trải nghiệm, là thứ mà tuổi trẻ chúng ta nên thử. Và dự định gần của tôi sẽ là đi jump arena
. Hãy cùng đón chờ vào lần tới nhé
Một vài điều thú vị tôi rút ra
- Để làm được một việc gì không thuộc phạm vi của bạn không khó, quan trọng bạn cần có người hướng dẫn + với việc phải dành thời gian tập trung cho nó
- Hãy cho chúng ta cơ hội được trải nghiệm. Đừng bó buộc bản thân của mình.