Hôm nay tôi ốm (thực ra từ mấy hôm rồi
), cái ốm nó cứ dai dẳng mãi không dứt, dài lê thê, đeo bám làm cho tôi mệt mỏi, kiệt quệ. Tôi ghét nó lắm, vì nó mà tôi chẳng làm được gì nên hồn cả. Nhưng cũng vì nó mà tôi nhận ra vài điều nhỏ, bởi thể mới nói, thái độ quyết định phần lớn mọi việc.Cũng nhân cái sự ốm này, tôi muốn chia sẻ với bạn (hoặc chính tôi trong tương lai) một vài điều nhỏ kia rằng:
- Vấn đề muôn thuở, cứ phải nhắc đi nhắc lại, nhưng tôi vẫn sẽ đóng vai kẻ nhiều lời để nói lại rằng:
Sức khoẻ - rất quan trọng
. Thực sự đó, dù thế nào, hãy để ý tới sức khoẻ của bạn, đừng tưởng rằng với vài năm tháng tuổi trẻ, bạn có thể chống chọi với sự tàn phá của thời gian lên cơ thể của mình. Hãy chăm sóc nó, nó cần sự đều đặn, cần thời gian. Suy cho cùng, đó là thứ vốn liếng sẽ đi theo bạn suốt đời. - Hãy
nghe lời khuyên của những người có chuyên môn
. Tôi ốm, tôi ra mua thuốc, dược sĩ bảo: ey, yo, whatup bro, uống đủ liều 5 ngày nhé. Tôi nghĩ bụng bảo, thôi, mình khoẻ,2 ngày thôi là đủ
- tôi nói. Và kabum, tôi đỡ sau 2 ngày, nhưng nó không khỏi hẳn, mà nó cứ dai dẳng theo tôi vậy. Kết thúc cho ý này là sáng nay tôi phải ra mua thuốc tiếp, và lần này, tôi chọn vế đầu 🥺 - Lại một vấn đề muôn thuở nữa là:
Phòng, còn hơn chống
. Thực ra ý này nó cũng mang hơi hướng của ý (1). Nhưng các bạn biết không, đừng để cơ thể bị ốm, rồi mới uống thuốc. Đến đây có bạn nào nghĩ rằng tôi định nói tiếp là: hãy uống thuốc trước khi cơ thể bị ốm không =))). Không phải đâu nhé, cách tốt nhất để cơ thể không bị ốm là chăm sóc nó hàng ngày. Cho nó được ăn những đồ tốt, ăn đầy đủ dưỡng chất. Cho nó được rèn luyện, vận động (chạy, bơi, ....). Cho nó được nghỉ ngơi đầy đủ. Cho nó được ... các bạn giúp mình điền nốt vào...
nhé. Cơ thể của bạn là của bạn.
Mịa cái thằng này, sáng ra đã nói đạo lý rồi. Cáu thật sự, đã đang ốm thì chớ, nói éo gì lắm thế nhỉ. Tránh ra, để cho another Hoàng
chốt bài nào. 😆
Tựu chung lại, thì
Sức khoẻ - rất quan trọng
Đừng để nó mất, rồi mới đi tìm...