Xin nhắc lại một lần nữa
Lùi một bước, trời cao biển rộng
Tôi không biết được rằng từ bao giờ, nhưng đến lúc tôi nhận ra, thì đã rất lâu rồi. Vòng quay của cuộc sống kéo tôi (chúng ta) đi một cách từ từ, chậm rãi, lặp đi lặp lại. Nó như một cơn lốc vậy - nuốt chửng hoài bão tuổi trẻ, dự định tương lai của chúng ta.
Chúng ta mải mê với nhiều thứ. Nhất là trong cuộc sống hiện nay, lại có quá nhiều, nhiều thứ khiến chúng ta xao nhãng, mê mải.
Cuộc sống cứ thế diễn ra với những buổi học trên trường, công việc trên công ty, những task gấp cần phải hoàn thành. Đôi khi cả ngày bạn sẽ không có thời gian để thở
nữa, chứ đừng nói chăm sóc bản thân.
Đôi khi (đối với bản thân tôi có thể là hàng năm, hàng tháng, hàng tuần, thậm chí hàng ngày), chúng ta cần chậm rãi lại một chút. Cần nhìn nhận lại cuộc sống của chính mình. Chúng ta đang sống vì điều gì, chúng ta cố gắng vì điều gì, chúng ta thực sự mong muốn điều gì.
- Chậm lại một chút để biết cuộc sống còn rất dài và rộng.
- Chậm lại một chút để biết chúng ta là ai.
- Chậm lại một chút để biết chúng ta thực sự cần gì.
- Chậm lại một chút để chúng ta có thể từ bỏ những thứ rườm rà ngoài kia
- Lùi lại một chút, để chúng ta tiến được xa hơn.
Đã bao giờ bạn đã bị người thân, đồng nghiệp, sếp, giáo viên, đặt mình ở một vị trí quá sức với mình, mà nó vô hình chung trở thành áp lực đối với chính bản thân bạn. Bạn cứ phải sống trong một sống không phải là bạn, bạn cứ phải giả vờ
làm ai đó
mà không phải là bạn chưa nhỉ?
Hãy chậm lại, thậm chí là lùi lại vài bước, để biết rằng trời rất cao, biển rất rộng.
Lùi lại, để bạn có thể tiến xa hơn